Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014

Không dám khẳng định đã yêu em dù rất nhớ

Tôi đề nghị với bạn gái: "Anh chưa thực sự sẵn sàng cho mối tình này, chúng mình hãy lùi lại một bước để nhìn nhận về nhau”, nhưng lạ thay lúc xa em tôi lại nhớ rất nhiều, nhớ da diết.
Tôi 27 tuổi, kỹ sư xây dựng, sống và làm việc tại Sài Gòn, tính cách hơi trầm, công việc khá ổn định đối với một người độc thân như tôi. Ở độ tuổi
này, ba mẹ cũng mong tôi lập gia đình. Từ trước giờ tôi cũng có những rung động đầu đời của tuổi học trò.

Một năm trở lại đây, tôi quen một người con gái, 23 tuổi, sinh viên năm cuối, ngành kế toán. Chúng tôi gặp nhau ở lớp học Anh văn. Lúc đầu, tôi không nhiều ấn tượng với em, chỉ là cảm xúc hơi mến. Em rất nhiệt tình sau những tin nhắn hỏi han của tôi. Theo thời gian, cả hai dần thân thiết. Tôi dẫn em về giới thiệu gia đình, rồi lại chở em bằng xe máy về quê em ở Lâm Đồng.

Sau chuyến đi, cảm nhận của tôi về một tình yêu chưa thực sự rõ ràng. Trở lại Sài Gòn được khoảng một tuần tôi có đề nghị với bạn gái: "Anh chưa thực sự sẵn sàng cho mối tình này, chúng mình hãy lùi lại một bước để nhìn nhận về nhau”. Thế là em giận dỗi, trách cứ tôi rất nhiều điều, nhưng lạ thay lúc xa em tôi lại nhớ rất nhiều, nhớ da diết. Phải chăng tôi đã yêu em?

Mấy tuần qua tôi suy nghĩ rất nhiều, khó chợp mắt, cảm xúc quá nhiều cung bậc, tôi không thể làm chủ cảm xúc của mình nữa rồi. Rất mong nhận được góp ý của bạn đọc. Cảm ơn!
Phong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét